[Truyện] Nhật ký tán gái của 1 thằng nha quê
Sáng tỉnh dậy cũng như bao
ngày khác thôi.việc đầu tiên là
ra cửa phòng làm điếuvina,
đang hút đc nửa điếu thì tự
dưng thấy ngứa bẹn quá,theo
phản xạ của mình thì ngứa chỗ
nào thì gãi chỗ đấy thôi,đang
thò tay vào gãi phê thìcon đối
diện phòng mở cửa ra....ôi đệt
Mất hết cả phong độ của mình
rồi.còn gì là boy nạnh nùng
nữa
con bé có vẻ e thẹn xấu hổ
quay lưng đi rồi nói:
-khiếp anh bựa thế
-bựa cái đầu bồi ý,anh đang
bắt chấy rận mà là bựa ah ¿
con bé đi vào thẳng tắp ,
đừng hỏi tại sao anh lại như
thế, anh luôn như thế với
những đứa cáo già lại thíck
làm nai con em gái ạ (cái loại
cá xấu hạng cân 76 của em mà
còn giả vờ ngây thơ anh thấy
buồn lắm, nhìn cái đí t xệ của
em mà chưa ngậm hơn chục
cái "kẹo mút chuối thịt" anh
lại bé hơn con kiến )
thôi kệ mẹ nó vào đi*** đã,
mấy hôm nay toàn bị kiết lị
thôi,bùn quá
dạo này đang tán 1 emmà khó
khăn quá, hôm nọ vừabị mất
gần hết điểm rồi. Chả là hôm
đấy vừa đi đá bóng về mồ hôi
nhễ nhại, vừa đến nhà mới bít
hôm nay có hẹn với em,thấy
muộn nửa tiếng rồi nên vội
vàng đi đón nàng mà quên cả
tắm, đi chơi đèo nàng thì nàng
hỏi sao người anh hôi thế...
-Ah anh vừa đi đến gần nhà em
qua vũng nước bị thằng oto phi
nhanh qua bắn hết lênngười
em a.hix, thông cảm cho anh
nhé.
- thế thằng oto bắn cảmùi hôi
nách lên người anh nữa hả
anh....
đẹt mẹ xấu hổ ko biếtchui vào
đâu cho nó hết.
Làm đếu gì có thằng nào đèo
gái đi chơi mà đứa đằng sau
đeo đến 2 cái khẩu trang liền.
Chết vì nhục mất
Nên hôm nay phải nghĩ cách đi
chơi quyết định gỡ lại điểm
vâỵ.
Mà số mình tán gái sao mà
long đong lận đận quá.Tán
đứa này là đứa thứ 3 rồi mà
chưa có hiện tượng gì.
Đứa thứ nhất thì hôm đi chơi
mình có đúng 4k đề phòng lốp
xịt còn bơm được. Đi đến bờ
hồ qua quán kem thì em nó
bảo
anh ơi em khát quá lại còn
nóng nữa. Hix còn 4k thì mày
khát thì tao bít làm thếnào,
ông mày đạp xe hộc cả máu
mồm ra còn cố mà nhịn nữa là
mày ngồi như bố tướng lại còn
đòi hỏi.biết nó đòi ăn kem mà
mình cháy túi nên Nghĩ 1 hồi
lâu mình mới chốt được 1 câu
-thế anh đưa em về uống nước
cho đỡ khát rồi mình đi chơi
tiếp em nhé. ( tự dưngnghĩ
ra cách này thông minh vãi
)
Con bé uh 1 cái rồi mình đưa
em nó về xong nó làmcâu
hôm nay em mệt.anh về đi.
Về nhà thấy nó nhắn tin. Anh
chả ga lăng gì cả,thôi mình ko
hợp nhau đâu, thế nhé anh.
Tổ sư mày. Ga lăng thìông có
thừa mà trong túi còn 4k thì
ga lăng bằng niềm tin ah.thế
là Kết thúc 1 em .
Em thứ 2 thì hôm đấy tiền xông
xênh lắm nên tự tin hẳn, rủ em
đi ăn gà rán kfc hẳn hoi .từ lúc
đi học đến giờ đã được ăn bao
giờ đâu mà bít,nên hôm nay
tiện thể có gái đi ăn sang sang
tý để lấy điểm. Đến quán gà
rán vào gửi xe toàn thấy SH,
LIBƠTI , ĐAI LẦN... Mìnhthì
con xe đạp mini có roòng hẳn
hoi.
-anh chị ăn gì ạ ! Theo như
trong sách 1001 cách kua gái
thì mình phải hỏi em ý trước.
- em ăn gì chọn đi
-em ăn gì cũng được.anh ăn gì
thì cho em cái đấy ( bốcái con
ăn tạp )
-thế chị cho em 4 cái phao câu
rán, 2 bộ lòng lợn rán. Ah tiện
thể cho em 1 bãi nướcchấm
và 2 lo n trà đá luôn nhé. Tự
dưng quay sang con bé thấy
mặt nó nhăn như khỉ.
-ở chỗ em ko có mấy đồ đấy
anh ạ!
- thế cho em 4 đầu gàvà 4 cái
chân gà rán vậy.
-chỗ em ko có mấy đồđấy anh
ạ. Lần này mình bực mình rồi
-cái gì cũng ko có thì ăn cái gì.
Thôi mình đi đi em. Tưởng kfc
thế nào hoá ra như này.thế mà
bọn nó khen kinh thế,bố tổ
bọn điên.
Đưa em ý ra ngoài mình hỏi
em muốn ăn gì.
-thôi anh ạ em hơi đaubụng
ko muốn ăn.mình đi uống nước
đi anh. Thấy đỡ được tiền nên
mình đồng ý liền
đưa em vào quán cafengồi
cho oách vậy.
Vào ngồi ở bàn tự dưng có đứa
phục vụ mang ra 2 cốcnước
lạnh,đap xe đang mệt làm ực
phát hết.rồi xin thêm cốc nữa
lúc này con bé mang cốc nữa
ra cho mình rồi nó hỏi em
mình đang tán
-chị uống gì ạ.
-cho chị cốc nước cam.
-thế anh uống gì ạ.
-ah thôi. Anh làm 2 cốcnước
lạnh thấy đủ lắm rồi.uống gì
lắm thế.hề hề
con bồi bĩu môi quay mặt đi rồi
lẩm bẩm. Mình chả thèm để ý
mấy lời nó nói làm gì, chắc nó
lẩm bẩm khen mình đẹp zai
ngồi uống nước mình bắt
chuyện rất nhiều. Nàolà hôm
nay irắc đánh campuchia. Nào
là hôm nay mỹ thả bom
nguyên tử xuống thủ đô nước
anh xem chết bao nhiêu thằng
chỉ để đo độ mạnh củaquả
bom, nào là hôm nay việt nam
đá với man chét tơ....v.v.. Thế
mà em ý ko thấy nói gì
ngồi nghe mình nói nửa tiếng
rồi em ý bảo chán đòi về.Đệt
mẹ mất công lên mạng đọc
báo để tối kể với nó mà nó kêu
chán.đã thế tý ông chomày
biết.
Đèo nó về trên con mini chiến.
Cái yên cho người ngồi sau
làm bằng sắt. Nên mìnhcứ
nhằm ổ gà phi vào.conbé ngồi
sau cứ kêu ai ái .cho chừa
cái tội bảo đi chơi với ông
chán.
Thế là lại kết thúc em nữa. Mà
Tý nữa đi với em kia ko biết
thế nào đây. Thôi Quanhà
thằng bạn mượn con cúp 82
cho oai.gọi là có động cơ đi
tán gái
vì lần trước đã mất điểm nên
lần này phải gỡ lai hết. tắm
thật sạch rồi chọn quần áo thật
đẹp mới tự tin đi tán gái. Quần
vải áo trắng sơ vin.thắt lưng
bộ đội, nhưng mà ko có giầy
da nên mình đi tạm đôi giầy
bata xanh xanh, nhìn giống
cán bộ phết đấy . Và cuối
cùng là con mũ cối của
mình.... Soi gương lần cuối
thấy quá ổn nên đi đón em
thôi.
Đang đợi em ở ngoài đầu
Back to posts
- Hơ quả mơ. Đứng dẹp ra!
- Ừ…
- Ừ quả xà cừ, có mỗi cái xesửa mãi không xong. Ăn hại!
Mình vừa lúi cúi tháo hộp xích ra.Mà thời buổi này người ta đi xe đạp điện hết rồi, nhỏ còn đi cái xe mi ni xích hộp này làm chi? Kì quặc. Vừa sửa vừa quát mộthồi. Mình đang được đà lên mặt, quaysang nhỏ. Trời ơi! Mình suýt chết đứng luôn. Nhỏ đứng khóc từ bao giờ. Mà khóc không ra tiếng gì hết. Cứ nhìn mình rồi nước mắt chảy tràn ra má. Không hiểu khóc vì giận mình mắng,hay khóc vì cảm động nữa. Run quá. Mình đâm ra lúng túng, đứng gãi đầu cật lực. Không biết nói gì cũng khôngbiết làm gì. May mà nhỏ biết ý, cúi mặt xuống lau nước mắt rồi đạp thử xe.
Xe quay tít lừ rồi. Mình sửa mà. Ngó ngó xem nhỏ còn khóc không. Không làm gì tự nhiên khóc chi vậy mẹ? May mà khóc nhỏ chứ khóc to chắc công an phương ra bắt mình nhốt vào quá.
Nhỏ lục túi sách đưa cho mình túi khăn giấy mỏng. Ờ phải. Tay mình đen sì dầu xích rồi. Chạm vào tay nhỏ đang run run, thấy lạnh toát.Giờ mới nhìn nhỏ, cuối thu rồi mà mặc cái áo đồng phụcmùa hè mỏng dính.
- Sao trời lạnh ăn mặc thế kia? Bộ muốn ốm à?
- Ờ, qua tui phơi quên không kẹp áo nên chắc đêm gió to bay mất rồi. Phải lôi áo mùa hèra mặc đỡ.
Hử? Mình cứng lưỡi hết nói luôn. Gió thổi vào tủ quần áomình chứđâu. Nhìn nhỏ hiền hiền tội tội thế này mà áy náy đến mức ngứahết người.
- Vậy mặc tạm áo tôi được không? Ngày xưa cũng học cùng trường ấy.
Chẳng chờ nhỏ trả lời, mình ra mở cốp xe, lấy cái áo đồng phục đề phòng ra đưa cho nhỏ.
- Chịu khó một chút nha. Nó hơi to với không được thơm.
Nhỏ cứ chần chừ mãi, nghía nghía cái mũi mình. Chẳng đợi nhỏ đồng ý, mình khoác áo lên người nhỏ luôn rồi đi ra phía xe.
- Đi học đi, muốn bảo vệ không cho vào trường hả?
Nhỏ tỉnh người, lúi cúi đạp chân trống xe rồi trèo lên phóng trướctôi. Nhìn dáng nhỏ đạp xe vội vàng mà mình đơ đơ. Trong lòngmình trống trống kiểu gì ấy, như là nhỏ đi rồi hút hết gió với không khí chỗ mình theo.
C6.
Tối đang ngồi nhai bánh cu đơ nhỏ cho, online lượn lờ facebook.Thấy nhỏ post cái stt mới: “Cảm ơn cứu tinh quần đùi hoa”. Mình sướng râm ran. Thầm cảm ơn cáixe đạp đã giúp mình làm hòa. Ngồi rung đùi thích chí mãi. Nhỏ tên Vi, nhìn cũng dễ thương, xinh xắn ghê. Ngồi lần mò xem hết đống ảnh của nhỏ, đọc note nhỏ viết, càng thấy có cảm tình. Mình liều pm hòm tin nhắn của nhỏ.
- Này hàng xóm, đang làm gìđấy?
- Nhổ lông nách!
Bó tay! Đùa kiểu gì vậy trời?Mà chắc nhỏ nói thật đó. Nhỏnày là mê nhổ lông lắm. Hồi trước có lần mình còn thấy nhỏ cạo lông chân cơ. Nhỏ pm tiếp:
- Thế còn đằng ấy?
- À… ờ… Đang uốn éo luyện hàng
Nhỏ ỉm đi một lúc, mình cũng không biết nói gì. Lúc sau nhỏ lạipm
- Này ấy ơi! Ấy sợ gì nhất?
- Tớ á? – Suy nghĩ 1 lúc – Hừ,sợ rán!
- Rán cá, rán đậu á?
- Không, dở à? Gián, con Gián ý. Con gián bò lồm ngồmý. Nhìn ghê chết
- Ờ vậy hả?
- Hỏi chi ?
- Thích thì hỏi.
Rồi nhỏ lại ỉm đi. Lúc sau mình thấy tiếng nhỏ gọi ở ngoài ban công. Mình mở cửađi ra ban công. Nhỏ nhìn thấy mình cười tươi rói. Mìnhcười lại. Nhỏ định làm gì vậy trời ? Mình ngồi ghé lên lan can. Mình với nhỏ hỏi han nhau vài thứ, chuyện trườnglớp học hành. Thỉnh thoảng nhỏ lại cười tít mắt, nhăn mũi. Nhìn dễ thương khiếp cả người. Ngồi một lúc ngoài gió lạnh, vì mặc mỗi cái áo ba lỗ nên mình hắt xì liền vài cái. Nhỏ liền chạy vô phòng, lúc ra cầm cái áo đồng phục mình cho nhỏ mượn hồi sáng, đã được gấp gọn gàng, đưa cho mình.Còn nhẹ nhàng dặn dò :
- Ấy mặc đi, lạnh đó !
Mình hớn hở đón áo từ tay nhỏ, khoác lên người luôn. Nhỏ nhìn mình cười cười. Ủa sao nhìn không giống nụ cười hiền hiền vậy ?
Mình đang đứng nghĩ xem nên nói gì với nhỏ bây giờ. Tim mình đang đập thình thịch à. Bỗng thấy trong người nhột nhột ngứa ngứa. Hình như trong người mình đang có cái gì đó lúcnhúc. Rợn dựng tóc gáy. Ngại không dám manh động gì trước mặt nhỏ, mình cố đứngim, nhưng càng ngày càng cảm thấy rõ ràng có gì đó trong áo mình. Nhỏ Vi đứng chống tay vào lan can chăm chú nhìn mình làm mình càng thấy nóng bức.
Mẹ ơi... Rõ ràng là có cái gì trong áo mình thật. Người mình gai hếtcả lên. Vội lột áora vứt trước mặt. Âu mai gót.
Con ***.. Thôi chết chửi bậy... > ‘’< Con nhỏ hàng xóm trời đánh. Dám nhét giánvào áo rồi đưa mình mặc. Khỏi phải nói, mình nhảy nhởn hét ầm lên. Mình khôngsợ gì trên đời, ngoài gián. Hồi bé tu siêu nước bị con gián chui trong vòi siêu chảytọt vào mồm mà mình kinh hãi ám ảnh tới tận giờ.
Sao trời đất quỷ thần nặn rađược con nhỏ hàng xóm ác như con tê giác kia vậy ? Nhỏ nhìn mình cười ngặt nghẽo, trong khi mặt mình xanh như đít nhái. Mẹ mình dưới nhà nghe thấy tiếng hét với tiếng chân mình dậm cồm cồm xuống nền nhà, gọivới lên :
- Lại lên cơn điên hả Hoàng?
- Mẹ ơi !!!!! Gián !!!!!
- Tao lên bỏ gián vô mồm mày giờ. Im đi !
Mình chỉ thiếu nước khóc thôi. Chưa bao giờ thấy thằng con trai nào khốn nhưmình lúc này.
- Ê nhỏ kia ? Mày chơi gì ác vậy ?
Nhỏ vẫn ôm bụng cười. Mình không thể nghĩ chỉ vài phúttrước tim mình còn đập tưng tưng vì nhỏ. Mặt giả nai dễ sợ. Nhìn nhỏ cười nhe hết cảhàm răng nanh ra, ghê gai người.
- Thích vậy ! Được không ?
- Thế thì đừng mơ đằng nàytrả áo nha.
- Đây mua hai cái mới rồi. Cứgiữ làm của tin trong nhà đi nha.
Mình đơ ! Thua tập thứ mấy rồi mình cũng không biết nữa. Vuốt vuốt vai với lưngxem còn con gián nào không.Hậm hực bực bội. Chỉ muốn xé xác nhỏ cho bõ ghét.
- Này nha. Mới sáng đằng này sửa xe cho đằng ấy nha. Vô ơn vậy đó hả ?
- Tưởng chị hỏng thật đó hả? Chị lừa đó ku.
Nói chuyện với nhỏ này lúc nữa chắc đầu mình phòi óc ra mất. Mình vào phòng đóngcửa cái RẦM. Nằm vật ra giường mà vẫn nghe thấy điệu cười của nhỏ vang vang ngoài cửa sổ.
C7.
Nãy giờ mẹ gọi mình ầm ỹ cảlên. Mình vừa ló mặt ra khỏi nhà tắm mẹ đã quát một chàng hỏi mình làm gì trong nhà tắm lâu vậy. Mình mếu máo, mặt nhăn như quả táo tàu ngâm rượu.
- Dạ con tắm !- Cả năm có thấy mày tắm đâu ? Hôm nay dở quẻ
- Con bị gián chui vào người.
- Thế thì từ nay ngày nào taocũng bắt gián nhét vô người mày
Trên đời này có hai người đàn bàác nhất thế gian. Là nhỏ hàng xóm và mẹ mình. Vào giường trùm chăn kín đầu. Chân vẫn đau buốt, mũi vẫn sưng tím. Hôm nay lại được lũ gián làm mẩn đỏ hết người. Mình phải nói là thân tàn ma dại. Con nhỏ nàyđược nha. Mình không trả thù thiên hạ khinh mình. Đời thủa nhà ai một thằng con trai lắm trò như mình bị một con nhỏ kém 2 tuổi troll đủ kiểu.
Cả ngày đi học không nghe đượcgì lọt tai. Chỉ mải kiếm cách trả thù nhỏ. Cứ nghĩ đến cảm giác lũ gián bò quanh mình là óc mình lại sôi lục bục. Nhưng trả thù kiểugìđây hả trời. Nóng trong người.
Chiều rong xe về. Về hơi sớm nênđường không tắc. Tới gần nhà, đang lẩm nhẩmhát lãng mạn tí thì nghe tiếng nhỏ gọi tru tréo đằng sau.
- Hoàng ơi, đợi Vi với !
Lại trò gì đây trời ? Lại còn xưng Hoàng với Vi ? Nghe rợn tận chân lông.
- Cho Vi đi cùng nha. 1 đoạn thôi.
- Không cho. Đâu thiếu đường. Tránh xa tao ra
- Tui đang bị 2 tên dở hơi bám theo. Chìa ta ra giúp người ta đi mà !
Ngoảnh lại thấy hai tên đầu trâu mặt ngựa ga rè rè ngaygần một đoạn. Nhìn cũng không nguy hiểm lắm, chắc thấy nhỏ dễ thương bám theo làm quen xin số. Chớ đường này không vắng người bọn này không dám cướp của hay hấp diêm giữaban ngày đâu. Quay ra nhỏ, nhỏ nhe răng ra cười. Trôngphát ghét. Mình rồga đi trước. Bỏ mặc nhỏ tròn mắtđằng sau. Lần này thì chết với anh nha nhóc.
Về đến nhà, vứt cặp xuống bàn, ngồi thườn ra ghế. Cũng thấy lo lo. Để mặc nhỏ cho hai thằng mặtlợn, nghĩ cũng ghê. Nhỡ đâu nhỏcó mệnh hệ gì mình cũng ăn năncả đời. Nhưng nhỏ này cũng lắm trò, không biết có thoát thân được không nữa.*Văng tục*. Vì gái mà mấy ngày nay đau hết đầu. Còn đâu những tháng ngày yên ảhưởng thụ của mình ngày xưa. Cuộc sống của mình vốn dĩ êm như một cuộn len.Tự nhiên nhỏ xuất hiện như con mèo điên,vò rối tung cuộn len ấy lên. Giờ làm sao ngồi cuộn lại từ đâu bây giờ?
Ra cổng hóng, vẫn chửa thấy nhỏvề. Chẳng nhẽ lại phóng xe ra xem ? Dở người! Như thế nhỏ chửi điên. Mà hôm nay lại làm nhỏ lên cơn rồi. Không biết tối vềcó bị nhỏ hành không. Đi tới đi lui vẫn chưa thấy nhỏ hiện hình. Máu trong người mình chuẩn bị sôi lên rồi đấy.
Kia rồi. Nhỏ lững thững đằng xa. Ủa sao xe có không đi mà dắt bộ kia ? Mình náu ở cổng nhìn nhỏ. Thấy có lỗi quá. Chợt nhớ đến sáng qua nhìn thấy nhỏ khóc lúc mình sửa xe. Là khóc thật chứ không phải giảbộ gì. Một phút duy nhất trong ngày thấy nhỏ bé bỏng yếu ớt. Giờ một phút ấy lại quay lại. Nhỏ bé như một con mèo, con mèo này tạm thời không điên. Nhìn nhỏ đi chậm chậm dưới bao nhiêu là lá rụng, tim mình cũng rụng từng mảng rồi. Mong nhỏ nhanh về tới cổngchứ tim mình rụng hết lấy gì mà thở.
Nhỏ mở cổng đi vào. Coi bộ bị hai thằng mặt lợn kia chènngã xe rồi. Tay áo bẩn toànđất. Đang nghía nhỏ, tự nhiên nhỏ quay ra lườm mình. Mình giật người đứng thẳng lên, đầu cụng vô thành tường đau nứt óc. Nhỏlườm mình lâu lắm. Mình lúc đầu không biết làm gì, đứng xoa đầu nhìn nhỏ. Gì chứ ? Hại mình từng ấy vụ, giờ mình đập lại một lần mà
Đã hết truyện đâu