XtGem Forum catalog
ga4u.wap.sh
Chào mừng bạn đến với Ga4u.wap.sh. Wap dam bao uy tin 100%. Hãy giới thiệu cho bạn bè của bạn nhé!

tenUC WEB
tenLy lich shady

GAME HOT
BLOG CẬP NHẬT

[Truyện] Nhật ký tán gái của 1 thằng nha quê

Sáng tỉnh dậy cũng như bao ngày khác thôi.việc đầu tiên là ra cửa phòng làm điếuvina, đang hút đc nửa điếu thì tự dưng thấy ngứa bẹn quá,theo phản xạ của mình thì ngứa chỗ nào thì gãi chỗ đấy thôi,đang thò tay vào gãi phê thìcon đối diện phòng mở cửa ra....ôi đệt Mất hết cả phong độ của mình rồi.còn gì là boy nạnh nùng nữa con bé có vẻ e thẹn xấu hổ quay lưng đi rồi nói: -khiếp anh bựa thế -bựa cái đầu bồi ý,anh đang bắt chấy rận mà là bựa ah ¿ con bé đi vào thẳng tắp , đừng hỏi tại sao anh lại như thế, anh luôn như thế với những đứa cáo già lại thíck làm nai con em gái ạ (cái loại cá xấu hạng cân 76 của em mà còn giả vờ ngây thơ anh thấy buồn lắm, nhìn cái đí t xệ của em mà chưa ngậm hơn chục cái "kẹo mút chuối thịt" anh lại bé hơn con kiến ) thôi kệ mẹ nó vào đi*** đã, mấy hôm nay toàn bị kiết lị thôi,bùn quá dạo này đang tán 1 emmà khó khăn quá, hôm nọ vừabị mất gần hết điểm rồi. Chả là hôm đấy vừa đi đá bóng về mồ hôi nhễ nhại, vừa đến nhà mới bít hôm nay có hẹn với em,thấy muộn nửa tiếng rồi nên vội vàng đi đón nàng mà quên cả tắm, đi chơi đèo nàng thì nàng hỏi sao người anh hôi thế... -Ah anh vừa đi đến gần nhà em qua vũng nước bị thằng oto phi nhanh qua bắn hết lênngười em a.hix, thông cảm cho anh nhé. - thế thằng oto bắn cảmùi hôi nách lên người anh nữa hả anh.... đẹt mẹ xấu hổ ko biếtchui vào đâu cho nó hết. Làm đếu gì có thằng nào đèo gái đi chơi mà đứa đằng sau đeo đến 2 cái khẩu trang liền. Chết vì nhục mất Nên hôm nay phải nghĩ cách đi chơi quyết định gỡ lại điểm vâỵ. Mà số mình tán gái sao mà long đong lận đận quá.Tán đứa này là đứa thứ 3 rồi mà chưa có hiện tượng gì. Đứa thứ nhất thì hôm đi chơi mình có đúng 4k đề phòng lốp xịt còn bơm được. Đi đến bờ hồ qua quán kem thì em nó bảo anh ơi em khát quá lại còn nóng nữa. Hix còn 4k thì mày khát thì tao bít làm thếnào, ông mày đạp xe hộc cả máu mồm ra còn cố mà nhịn nữa là mày ngồi như bố tướng lại còn đòi hỏi.biết nó đòi ăn kem mà mình cháy túi nên Nghĩ 1 hồi lâu mình mới chốt được 1 câu -thế anh đưa em về uống nước cho đỡ khát rồi mình đi chơi tiếp em nhé. ( tự dưngnghĩ ra cách này thông minh vãi ) Con bé uh 1 cái rồi mình đưa em nó về xong nó làmcâu hôm nay em mệt.anh về đi. Về nhà thấy nó nhắn tin. Anh chả ga lăng gì cả,thôi mình ko hợp nhau đâu, thế nhé anh. Tổ sư mày. Ga lăng thìông có thừa mà trong túi còn 4k thì ga lăng bằng niềm tin ah.thế là Kết thúc 1 em . Em thứ 2 thì hôm đấy tiền xông xênh lắm nên tự tin hẳn, rủ em đi ăn gà rán kfc hẳn hoi .từ lúc đi học đến giờ đã được ăn bao giờ đâu mà bít,nên hôm nay tiện thể có gái đi ăn sang sang tý để lấy điểm. Đến quán gà rán vào gửi xe toàn thấy SH, LIBƠTI , ĐAI LẦN... Mìnhthì con xe đạp mini có roòng hẳn hoi. -anh chị ăn gì ạ ! Theo như trong sách 1001 cách kua gái thì mình phải hỏi em ý trước. - em ăn gì chọn đi -em ăn gì cũng được.anh ăn gì thì cho em cái đấy ( bốcái con ăn tạp ) -thế chị cho em 4 cái phao câu rán, 2 bộ lòng lợn rán. Ah tiện thể cho em 1 bãi nướcchấm và 2 lo n trà đá luôn nhé. Tự dưng quay sang con bé thấy mặt nó nhăn như khỉ. -ở chỗ em ko có mấy đồ đấy anh ạ! - thế cho em 4 đầu gàvà 4 cái chân gà rán vậy. -chỗ em ko có mấy đồđấy anh ạ. Lần này mình bực mình rồi -cái gì cũng ko có thì ăn cái gì. Thôi mình đi đi em. Tưởng kfc thế nào hoá ra như này.thế mà bọn nó khen kinh thế,bố tổ bọn điên. Đưa em ý ra ngoài mình hỏi em muốn ăn gì. -thôi anh ạ em hơi đaubụng ko muốn ăn.mình đi uống nước đi anh. Thấy đỡ được tiền nên mình đồng ý liền đưa em vào quán cafengồi cho oách vậy. Vào ngồi ở bàn tự dưng có đứa phục vụ mang ra 2 cốcnước lạnh,đap xe đang mệt làm ực phát hết.rồi xin thêm cốc nữa lúc này con bé mang cốc nữa ra cho mình rồi nó hỏi em mình đang tán -chị uống gì ạ. -cho chị cốc nước cam. -thế anh uống gì ạ. -ah thôi. Anh làm 2 cốcnước lạnh thấy đủ lắm rồi.uống gì lắm thế.hề hề con bồi bĩu môi quay mặt đi rồi lẩm bẩm. Mình chả thèm để ý mấy lời nó nói làm gì, chắc nó lẩm bẩm khen mình đẹp zai ngồi uống nước mình bắt chuyện rất nhiều. Nàolà hôm nay irắc đánh campuchia. Nào là hôm nay mỹ thả bom nguyên tử xuống thủ đô nước anh xem chết bao nhiêu thằng chỉ để đo độ mạnh củaquả bom, nào là hôm nay việt nam đá với man chét tơ....v.v.. Thế mà em ý ko thấy nói gì ngồi nghe mình nói nửa tiếng rồi em ý bảo chán đòi về.Đệt mẹ mất công lên mạng đọc báo để tối kể với nó mà nó kêu chán.đã thế tý ông chomày biết. Đèo nó về trên con mini chiến. Cái yên cho người ngồi sau làm bằng sắt. Nên mìnhcứ nhằm ổ gà phi vào.conbé ngồi sau cứ kêu ai ái .cho chừa cái tội bảo đi chơi với ông chán. Thế là lại kết thúc em nữa. Mà Tý nữa đi với em kia ko biết thế nào đây. Thôi Quanhà thằng bạn mượn con cúp 82 cho oai.gọi là có động cơ đi tán gái vì lần trước đã mất điểm nên lần này phải gỡ lai hết. tắm thật sạch rồi chọn quần áo thật đẹp mới tự tin đi tán gái. Quần vải áo trắng sơ vin.thắt lưng bộ đội, nhưng mà ko có giầy da nên mình đi tạm đôi giầy bata xanh xanh, nhìn giống cán bộ phết đấy . Và cuối cùng là con mũ cối của mình.... Soi gương lần cuối thấy quá ổn nên đi đón em thôi. Đang đợi em ở ngoài đầu

Back to posts
Comments:
[2013-05-12 02:44:28] Name:

Đã hết truyện đâu


Post a comment

THÔNG BÁO ADMIN
kịp chùi cứ vừa vác quần vừa chạy. ) Tao bị bắt là vì thương nó chạy chậm cùng nó đây này. Chết cười. Cái bọn này không ngày nào là không có chuyện. Có thằng cười mãi không ngậm được mồm nên rớt cả rãi. Em cứ núp sau lưng mình khúc khích không dám cười to. Gần lũ trẻ này được có hai ngày mà sao yêu chúng nó quá. Mai về thành phố lại bị cuốn vào guồng quay của công việc. Nghĩ đến mà nản. Bọn trẻ biết mai mình đi nên lôi mình đi đủ mọi chỗ, đào trộm khoai với bẻ ngô nướng cho mình ăn. Có trò gì chơi là lôi mình theo. Những ngày về quê là những ngày bình yên và vui vẻ nhất với mình và em. Nhìn nụ cười của em là mình đủ biết trái tim em hạnhphúc đến nhường nào. Ước gì mình có thể bảo vệ em khỏi những nỗi sợ hãi, để em luôn luôn được cười tươi như thế. Ôi, mới chỉ một tháng thôi. Mà sao cuộc sốngcủa mình lại được thêm cái mục đích to đùng. Không chỉ sống cho mình, cho bố mẹ, mà còn sống vì em nữa. - Này, con Vi mắt kém hả mày? - Thằng Học khều khều mình hỏi nhỏ - Không! Hỏi gì kì vậy? - Thế sao mày suốt ngày phải nắm tay nó dắt đi? - Vi là bạn gái tao thì tao nắm tay Vi đi chơi thôi! - Ui zời, rách việc. Đụng vàobọn con gái như bị điện giật ý. Tao diễn văn nghệ mà cô giáo nịnh mãi tao mới dám cầm. Cầm một phát thấy tê têngười lại buông ra luôn Mình cười lớn. Cái thằng ngô nghê. Lớn rồi khác biết. Nói vậy chứ trước khi quen em mình cũng nhát bỏ xừ. Nhất là lần bị em tát xong càng nhát. Nhìn thấy gái là run bắn. Cứ nhắc đến cái tát của em là bao kỉ niệm như những thước phim lại dội về.Nghĩ mà thấy ấm áp vui vui. Tối đến hai đứa lại cùng bà quây quần bên bếp lửa. Bà vừa nấu cơm vừa dụi dụi launước mắt. - Bà ơi, con đi rồi cuối tuần con lại về với bà mà! - Ừ! Đứa nào cũng nói thế rồi tít mít cả năm chẳng thấyđâu. Em dễ cười dễ khóc, thấy bànói thế đã lén quay mặt đi lau nước mắt cho mình khỏi nhìn thấy. Ôm lấy bà hít hà mùi trầu thơm. Nhất định mình sẽ chăm về thăm bà. Không để cho bà lủi thủi một mình ở cái góc này mãi được. Trước khi đi ngủ, mình và em sắp xếp đồ. Nhìn mặt em buồn thiu. Muốn chọc em vài câu nhưng thôi. Vì lòng mình lúc này cũng nặng như chì. Gói mấy cái quần đùi vào một túi riêng, nhét vào ngăn bên phải ba lô xong, mình kéo em trèo lên giường ôm bà ngủ. Giấc ngủ kéo đến nhanh chóng sau một ngày đùa vui thấm mệt. Trong giấc mơ vẫn lảng vảng hình ảnh bà ngồi cạnh bếp lửa trộm lau nước mắt. Ánh lửa đỏ lừ đôi tròng mắt mờ sương…C25. Sáng ra cổng đã thấy mấy đứa ngồi đung đưa chân trên bờ tường nhà thằng Họcrồi. Cả lũ bá vai bá cổ hát cái bài gì nghe nhạc quen quen nhưng bị bọn này xuyên tạc đi. “Khi tóc thầy bạc, chúng em vẫn còn ngu. Khi tóc thầy bạc trắng chúng em vẫn ngunhư lúc đầu. Thời gian trôi qua, tiền nhiều mà không khôn ra. Tuổi ấu thơ… em đi học, ngu như bò” Vừa hát xong cả lũ bị mấy bà đi qua chửi ầm ngõ xóm. - Tiên sư bố lũ mất dậy, cho ăn cho học mà đầu toàn cứt. Lạ cái là ở quê, bất kể cái gì, từ đẹp đẽ hay ho cho đếnxấu xa tồi tệ là toàn đem raso sánh với phân. Hic. Lần đầu tiên thấy một đại lượng so sánh khủng khiếp như thế. Trò hát xuyên tạc này thằng Học đầu têu là cái chắc. Cái thằng, nghịch cái gìcũng giỏi. Mỗi tội học dốt. Hình như bố nó vẫn chưa trả quần hay sao mà vẫn thấy nó mặc cái quần của mình. Đít quần vàng khè toàn đất. - Mày về thành phố bây giờà? - Ừ.. Mặt mình ỉu xỉu như bánh mìngâm nước. Vi chạy ra níu níu tay mình - Hoàng ơi hay chơi nốt sáng nay rồi chiều về nha! - Vi không muốn về à? - Em không ! Nhìn mặt em nũng nịu nhăn nhó mà thương quá. Mình gậtđầu cho em cười. Em cứ lắc lắc cái tay mình rồi nhảy khắp sân. Bọn trẻ đang ngồi trên tường cùng nhảy xuốngrú ầm lên làm mình cảm động dã man. Thằng Đạo không biết bị đứa nào du nên ngã có vẻ đau - Dm thằng chó Biên đẩy bố ngã gãy răng rồi ! Con đĩ. - Bố xin lỗi, tại vui quá hóa rồ, há mồm ra bố xem nào ! - Dẹp ra ! Bố ghét mày. Mồm nó nhể máu chút xíu thôi. Chắc chỉ vấp nên sứt môi một tí chứ chưa đến nỗi gãy răng. Định chạy vào nhàlấy thuốc quết lợi cho nó thì đã thấy nó bứt mấy lá cứt lợn bên rào bỏ mồm nhai nhai. Bọn này có mấy bài thuốc thiên nhiên không cần pha chế qua nhiều bước. Cứ đụng máu me là có thể dùng luôn. - Thế ra đồng chơi với chúng tao nốt hôm nay đi - Nhưng bà tao ở nhà một mình... - Để tao ! Thằng Học chạy vào lôi bà nội ra cổng - Bà ơi ra đồng vặt đỗ đi bà, con phần cho bà cả một luống. Đi đi bà Bà cười móm mém rồi cũng lật đật đi cùng bọn mình. Vui quá. Mình bị lũ trẻ lôi đi trước. Em bám tay bà đi đằngsau. Đùa chứ mình con trai nhưng dễ khóc cực. Bọn trẻ vô tư này đôi lúc làm mình phải lau trộm nước mắt. Ở thành phố chẳng bao giờ mình được cảm nhận những tình cảm giản dị mà ấm áp thế này. Thằng Học chạy về nhà cầm ra cái diều hình trăng khuyết to đùng ra khoe. - Hôm nay tao cho mày chơi diều nhá. Đêm qua ngồi lụi hụi vót tre dán giấy. Sáng sớm dậy làm nốt. - Ủa mày làm cho tao chơi á? - Chứ còn sao nữa. Cảm động muốn khóc. Hu Hu. Cầm cái diều mà lòng lâng lâng. Tuy không đẹp đến mức xuất sắc nhưng trong lòng mình nó luôn là cái diều đẹp nhất mà mình từng có. Mới ngó thấy cái diều, thằngLực rẽ ngay về nhà nó, cầm theo mấy hộp màu.- Để tao vẽ diều cho. Qua chị tao mới mua mấy hộp màu này về, quết bằng bút lông màu mượt phải biết. Ra đến đồng, bà và em đi vặt đỗ để nấu bữa trưa, mình ngồi bãi cỏ tô diều với lũ trẻ. Không có đủ bút lông nên chúng nó nhổ những tia cỏ nhỏ rồi buộc lại một nhúm,quết màu ra rồi tô. Mỗi đứa vẽ một hình, đứa vẽ ô tô, đứa vẽ quả bóng, đứa vẽ con trâu, đứa vẽ mây trời. Chúng nó dành riêng cho mình một khoảng giữa để mình muốn làm gì thì làm. Mình ngồi nghĩ mãi không biết vẽ gì, nên đành viết chữ Hoàng Vi có trái tim ở giữa. Bọn trẻ trông thấy thếrú ầm lên. - Chúng mày ơi thằng Hoàng với con Vi hóa ra yêu nhau - Tuổi nhỏ mà yêu đương, bày đặt. - Thảo nào thấy hai đứa suốt ngày nắm tay - Thế hôm nọ mày đi hát nắm tay con Huệ cũng là yêunó à ? - Im mồm, đấy là tao bị bắt - Đúng rồi, như đứa nào thèm nắm cáichân lợn của mày - A thằng chó. Dm mày dám bảo tay bố là chân lợn. - Ha ha... Mình cười. Nhìn lại cái diều thấy loang lổ đủ thứ hình, chỉ có dòng chữ Hoàng Vi của mình là rõ nhất. Thằng Học lúi húi gỡ đống dây dù ra để thả diều. Thằng Đạo cầm diều chạy ra phía xa giơ lên hứng chiều gió, còn mình đứng cùng bọn trẻ cầm dây diều thật chắc để điều khiển. Diều bay lên cao trong tiếng reo hò của cả lũ.Chữ Hoàng Vi mình đã cố ý viết to nhất có thể, nên diều bay lên cao rồi mà vẫn còn thấp thoáng ẩn hiện dòng chữ ấy. Vi cứ ôm rổ đỗ nhìn theo hướng diều. Em cười hiền hiền. Mắt lấp lánh hạnh phúc.Có thể em cũng không tin được chỉ trong một tháng, mà một thứ tình cảm lại sinh sôi và nảy nở một cách mãnhliệt đến vậy. Từ cái lúc giận nhau ghét không thèm nhìn mặt, giờ em đồng ý nắm tay mình, nép vào vòng tay mình, theo mình đi đến mọi nơi trên thế giới này và bỏ mặc sau lưng tất cả mọi khổ đau của hiện thực. Mắt em bỗng ướt trong khi miệng emvẫn nhoẻn cười. Trái tim mình trùng xuống. Vội thả dây diều chạy về phía em. Chỉ đứng nhìn em ở khoảng cách gần thế này thôi. Khôngdám ôm em vì còn có nhiều người ở đó, dù lòng rất muốn. Em nhìn mình mãi. Ánh mắt em làm mình như tan chảy ra thành nước, ngấm sâu xuống đồng ruộng. Ánh mắt tin tưởng và chấp nhận giao phó cả cuộc đời em cho mình. Một mối quan hệ gắn bó ràng buộc chặt chẽ như cánh diều và cuộn dây vậy. - Thằng kia sao đang thả lạivứt dây ? Diều bay mất mẹ rồi. Tiếng thằng Học quát ầm lênlàm mình chợt tỉnh. Em lại phá lên cười. Mình áy náy gãiđầu gãi tai chạy về chúng nó. - Để tao chạy đi nhặt về cho - Nhặt cái gì ? Bay mẹ sang làng bên rồi. Sang đấy chúng nó chặn đường đánh chết. - Đánh cái gì mà đánh. Làm gìchúng nó đâu mà chúng nó đánh. Nói xong mình chạy theo hướng diều rơi. Cả lũ thấy thế cũng chạy theo. Vừa bước tới cổng làng Thượng đã nhìn thấy ngay tờ giấy trẻ trâu dán bên cổng làng. ‘‘Bất kể trà giẻ lớn bé, nam nữ gái trai. Gặp ai làng Hạ xông vào đấm hết’’. Cái luậtgì mà vô lý vậy trời ? Cứ thế này thì đấm nhau suốt ngày à ? - Chúng nó viết thế thôi. Chứ chúng nó nhắm vào bọn tao là chủ yếu này - Chúng mày làm gì mà để chúng nó hận thế ? - Tại chúng nó trước, chúng nó sang làng mình ăn trộm nên bọn tao mới phải đào hốcứt bẫy chúng nó. Chúng nó rơi xuống hố nên thù bọn tao. - Có phải mỗi chúng nó ăn trộm đâu. Chúng mày cũng hay sang bên này ăn trộm hoa quả còn gì. - Ờ thì... Thằng Học im luôn. Cứ suốt ngày đầu têu mấy trò hư thân không à. Diều rơi vào bãi dưa cách cổng làng Thượng một chút nên phải chạy vào lấy. Đoán không sai. Lại gần chỗ diều rơi đã thấy một đám bu quanh đấy đợi bọn mình. Thằng nào thằng nấy mặt cũng hả hê như chết đuối vớ được cọc. Mình là thằng quyết định đi đòi diều nên đành phải ra giáp mặt. Run gần chết luôn. Chỉ sợ bị đánh cho tơi tả thì nhục- Diều đứt dây nên bay sangđây. Cho xin nha ! Thấy không thằng nào đáp lời, mình cứ bạo gan tiến đến lấy. Thằng to đầu nhất nhảy ra ngăn. - Muốn lấy đồ thì phải tuân thủ luật - Luật gì? - Cởi quần ra. Bọn tao mỗi đứa búng 2 phát! - Cái gì? Búng thế thì còn gì là người. Không khéo để chúng nó búng thì nát ra chứ lấy gì màdùng. - Làm gì có chuyện đấy! Luậtở đâu đấy? - Luật của bọn tao! Được không? - Không! Bực với bọn trẻ này quá. Mình hơn nó mấy tuổi liền nhưng vì yếu thế mà phải nín nhịn. Giằng lấy cái diều chạy về. Chưa được mấy bước thì bị túm lại đè xuống đất. Cả lũ này nhất định tụt quần mình ra để hành hình. Hốt quá hét ầm lên. - Vi ơi cứu tao! Chúng mày ơi cứu anh. Hoảng quá hét lẫn lộn hết cả. Lũ mất dậy này. Đạp được mấy thằng ra thì lại có thằng khác lao vào. May mà hôm nay mặc quả quần bò chứ cứ tung tăng quần đùi thì bị lột truồng từ nãy rồi. Lũ trẻ làng mình lúc đầu trầntrừ sau cũng lao vào choảngnhau để cứu mình. Khổ quá. Có mỗi cái diều mà cuối cùngđánh nhau loạn xạ. Lạ nữa là người lớn đi qua không ai chịu vào can. Để bọn trẻ mặc sức đánh nhau. Cứ thế này thì lát nữa có án mạng mất. - Chúng mày thôi ngay đi. Được rồi. Bố cởi ra đây. Búng nhanh cho tao còn về. Cả bọn đang vật nhau tự nhiên ngớ hết người, đứa nào đứa nấy cũng nghển cổlên chờ mình. Trẻ con hiếu thắng thôi chứ mình biết chúng nó cũng chẳng hào hứng gì cái trò búng chim thằng khác đâu. Đang đau khổ cởi cúc quần thì nghe thấy tiếng ấm ấm quen thuộc đằng sau. - Trời ơi! Diều của bà cho bàxin. Sao lại đánh nhau rách hết quần áo thế kia! Bà nội!!! Hic… Vi dắt bà đến từ bao giờ. Chạy lại đỡ bà. Trên tay bà vẫn còn cầm rổđỗ. Bà phủi phủi đất cát trênquần áo mình rồi đi đến chỗ lũ trẻ làng bên khẩn khoản xin. Cả lũ mềm nhũn như cháo, đưa diều cho bà bằng hai tay. Bà đúng là hiệp sĩ của lòng con. Hu hu. Không có bà không nay con chết chắc mất. Thằng Học ra chỗ bọn làng bên thương lượng. Trông mặt mũi nghiêm túc vđ. - Thôi, bọn tao về đây. Xí xóa. Chúng mày xé tờ giấy dán ở cổng làng đi. Sau này muốn ăn ngô nướng sang bãi bọn tao khác bẻ cho mà ăn. - Ờ… Thế chúng mày muốn ăn dưa thì sang đây, tao hái rồi cùng ăn. - Hê hê, nhớ nhá. Tao về đây. Mai lại đá bóng nhá. Đi được một đoạn thì thằng Lực hét ầm lên. - Tiên sư cha, bố biết ngay mà. Thằng chó B
Trang 15
wap dinh cao
Textlink:
Ga4u.mobi|Mgiaitri.proquankaka97@yahoo.com